LÂM GIA TRANG THÔNG BÁO :

Bắt đầu từ hôm nay Lâm Gia Trang sẽ trả lời đầy đủ các comment của tất cả Blogger và đã để chế độ BÌNH LUẬN MỞ cho cho bạn tự do comment .

Lâm Gia Trang's Blog

Blog Lâm Gia Trang chuyên đề thủ thuật

Người Quảng Ngãi

Không Chỉ Là Thủ Thuật

Lâm Gia Trang _ NGƯỜI QUẢNG NGÃI

Ai về xứ Quảng xa xôi,Nhớ sông Trà Khúc sóng dồi lăn tăn.

Lâm Gia Trang _ NGƯỜI QUẢNG NGÃI

Các bạn có thể đặt câu hỏi trực tiếp dưới bài viết mới nhất,để nhận được câu trả lời sớm nhất .

Thứ Tư, 17 tháng 4, 2013

Hoài Niệm


Nhôù  1  Ngöôøi   !
Photobucket

    Em àh  !
Biết làm sao đây khi tình yêu của anh
    Dành cho em tràn đầy trong trái tim anh
  Biết làm sao đây mỗi khi nghĩ đến em

Tim anh đau nhói nỗi nhớ tràn về
Hình bóng của em luôn xuất hiện trong anh
Nỗi nhớ đến em trong tim anh vẫn quay quắc
Làm sao anh có thể quên em đây

      Em ơi ! Anh ko biết phải ra sao
Khi ko còn em bên anh nữa

Sẽ xốn xang mùa gió thổi
Sẽ rùng mình khi biết đông sắp đến
Sẽ buồn lắm khi ko còn được em sưỡi ấm
        Sẽ cô đơn trong nỗi nhớ em...

Làm sao đây... ?
Anh biết phải làm sao đây hỡi em ?
Anh mất em rồi ...mất thật rồi phải ko em...?
Bước đi...cố bước thật chậm...

Để quên một người...
Nhưng sao bước chân cứ mãi vô hồn
Và lòng thì không thể quên được...






















 

Thứ Năm, 11 tháng 4, 2013

Toàn Nguyễn Với Ca Khúc Trịnh Công Sơn


                       


     Ngồi nghe lại những tình khúc Phú Quang, những bài hát của dòng nhạc Tiền chiến qua giọng hát Toàn Nguyễn với tiếng ghi - ta. Những ca sĩ hát với ghi - ta có lẽ cũng không nhiều lắm. Điểm đi điểm lại thì chỉ một số như Khánh Ly, Lê Uyên - Phương, Quỳnh Lan, Lê Minh Sơn, Thùy Dương, Toàn Nguyễn... Và có lẽ còn nữa mà mình chưa biết!
     Nhạc phẩm Toàn Nguyễn trình bày cũng không mới. Nhưng có lẽ chính cái không mới đó làm cho con người ta trở về với hoài niệm... 
     Những ca khúc mà tôi chuyển đên các bạn, cũng là dành cho những hoài niệm. Hoài niệm của chính mình và gợi những hoài niệm của mỗi người.

   
     
     Tiếng hát bay cao, tiếng hát lồng lộng quyến rũ, khiến người nghe như lạc vào một thế giới thần thoại của âm thanh, để thấy hồn mình lịm đi. Tiếng hát như mật ngọt, tiếng hát ray rứt khiến hồn ta trùng xuống, và tiếng hát cũng tươi như mưa tưới cho vùng đất khô nẻ buồn phiền.
     Nghe Nguyễn Toàn, ta tận hưởng được từng nốt nhạc rung trong hồn, và tiếng guitar của người nghệ sĩ tài hoa này nữa, tuởng không còn cần đến hòa âm, phối khí nào khác. Chỉ với tiếng guitar solo và giọng hát độc đáo đó đã dẫn hồn ta bay bổng. Đã đưa ta trôi, ta chìm, ta quặn thắt với từng chữ, từng câu mà Nguyễn Toàn đang trải hồn mình qua giọng ca để gửi gấm đến người nghe như một thổ lộ thầm kín nào… “ Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em, đã nương theo vào đời làm nỗi ưu phiền…..”.
     Chưa bao giờ nhạc Trịnh Công Sơn lại được đánh động vào hồn người nghe đến như vậy. TCS với Khánh Ly, với Lệ Thu, Vũ Khanh, Tuấn ngọc, v..v Là những danh ca của thời điểm xưa và nay, với những Hạ Trắng, Diễm Xưa, Biển Nhớ…Ru ta Ngậm Ngùi, Một cõi đi về…v.v..
     Nhưng quả thật chỉ giọng hát Nguyễn Toàn, Nguyễn Toàn hát bằng hết cả tâm hồn để diễn tả đuợc những gì nhạc sĩ đã gửi gấm vào từng lời, từng chữ, và từng giòng nhạc…Quả thật, Nguyễn Toàn mới đúng là truyền nhân cho nhạc TCS , để mang những khắc khoải, đau đớn hay yêu mê nào mà TCS đã gửi gấm trong từng cung bậc, từng chữ, từng câu… 

              Và người nghe đã như bị mê say, bị lịm đi… 


           
                                                 

Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2013

Riêng Một Góc Trời




      Ngô Thụy Miên với tên thật là Ngô Quang Bình sinh ngày 26 tháng 09 năm 1948 tại Hải Phòng. Ông là một nhạc sĩ lớn của Việt Nam với những bài hát nổi tiếng như Áo lụa Hà Đông, Niệm khúc cuối, Riêng một góc trời…

      Ông người có khả năng sáng tạo và linh hoạt trong cuộc sống. Vì với những sáng tác nổi tiếng của mình, ông được xem là một trong những tên tuổi đi tiên phong trong dòng nhạc trữ tình ở Việt Nam.Tác phẩm đầu tiên của ông ( Chiều nay không có em ) đến với công chúng năm 1965.




      Một số tác phẩm của ông được phổ từ thơ của Nguyên Sa như ( Paris có gì lạ không em, Tuổi 13... ) Năm 1974, Ngô Thụy Miên thực hiện album Tình Ca Ngô Thụy Miên gồm 17 tình khúc tiêu biểu của ông. Album đã được đông đảo mọi người yêu mến và cho đến tận bây giờ, những tình khúc Ngô Thụy Miên vẫn không bao giờ nhạt nhòa trong tâm hồn người yêu nhạc Việt Nam. 
      Nghe nhạc Ngô Thụy Miên người ta có cảm giác ông là một người khá mơ mộng và lãng mạn.Nhưng thực ra, so với các nghệ sĩ khác thì Ngô Thụy Miên có một đời sống ổn định cả về vật chất lẫn tinh thần. Ông cũng không lẫn lộn giữa cuộc đời thật với những sáng tác của mình, mặc dù những sáng tác của ông rất thi vị và lãng mạn. Trong quá trình học đại học, ông đã nhiều lần trình diễn và phổ biến những sáng tác của mình tại các hội quán văn nghệ, các trung tâm văn hóa và giảng đường đại học.







      Năm 1997, tác phẩm " Riêng Một Góc Trời " được trình bày qua giọng ca của nam ca sĩ Tuấn Ngọc của ông đã để lại nhiều cảm xúc trong lòng người hâm mộ, đánh dấu sự trở lại của Ngô Thụy Miên, một nhạc sĩ mà khi nhắc đến tên ông thì ai cũng nhớ đến những giai điệu mượt mà “Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời…”


Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa rời chốn xưa 
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ 
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi




      Mở đầu ca khúc dường như chúng ta nghe giọng người con trai trong quán trầm buồn,thổn thúc và ngân dài như từng hơi gió hắt hiu bên ngoài hiên vắng thoảng tới. Khẽ run mình… Không hiểu vì lạnh, hay vì những câu hát ấy chạm miền ký ức tưởng đã ngủ vùi trong tim, giờ khẽ nương theo giai điệu ngân ngấn những tiếc nuối, nhớ thương ấy tìm về nhắc nhớ… Chỉ là bốn câu hát ngắn thôi, sao sự chia ly lại nhiều đến thế? Tình yêu mỏng manh như “nắng”, như “gió”, như “lá úa”, cứ rớt rơi theo những bước chân xa rời, bỏ lại một người bên trời dõi mây trôi đếm mưa rơi tràn lòng hiu hắt…để rồi cuối cùng  
" Tôi vẫn chơi vơi riêng một góc trời  " 




TRỞ VỀ CÁT BỤI

                           




     Bao nhiêu năm đời mình như một cuộc hành trình, cuộc hành trình đi qua những chặng đường đẹp nhất, những chặng đường có tình yêu và nước mắt, có hội ngộ và chia ly tha thiết tuổi buồn. Ta mang chiếc giày đinh bước trên cỏ mềm, vết chân để lại những điều xoáy sâu tơi tả nhớ. Mùa yêu đi qua, mùa nhớ đi qua. Mùa buồn vương trên từng ngón tay người ở lại.
     Ta vẫn coi đời như cuộc viễn du, ta gửi tình theo những cơn sóng ngoài khơi xa tít tắp. Ta gửi sầu vào trong đôi mắt, tình hoài hương chất chứa tình đời. Ta không bạc tình mà tình tự phai theo thời gian, lá xanh, lá vàng rồi lá rụng. Ngoài khơi xa chỉ còn ngọn hải đăng thao thức, đàn hải âu sải cánh rã rời. 

     
     Ta vẫn coi đời như cuộc viễn du, mà đôi khi bàn chân rệu rã, ta mỏi cổ, ta mỏi tim, ta mỏi óc. Ta mỏi bàn chân, ta mỏi cuộc hành trình. Ta muốn quay đầu chạy về phía em, muốn chạm bàn tay vào con tim nóng bỏng. Ta muốn ngừng lại vòng bánh xe đăng lên đều trên con dốc đứng, ta muốn leo trở lại bên kia ký ức, mở cánh cửa ngày xưa tìm lại bóng trăng vàng.
     Đời là cuộc viễn du , đời là những con đường. Đời là những trang dài hoang hoải. Ta leo bộ lên ngọn đồi cao hò hét cho thỏa thích. Ta trút hết vào không gian uẩn ức, muộn phiền. 
     Chờ đợi gì mà lưu luyến người thương?  Cuộc viễn du đi qua những khổ đau và nước mắt, đi qua những đêm đen để tới được mặt trời.Ta chỉ biết mỉm cười thôi rồi ta lại đi qua em, ta tiếp tục cuộc viễn du như là định mệnh.
     Ta vẫn coi đời như cuộc viễn du, như men rượu say rồi lại tỉnh. Hành trình ta đi tìm những điều đã mất, một khoảng trời trong suốt pha lê. Ta đi tìm cổ tích, ta đi tìm đê mê. Ta tìm lại những hoang say trong con tim tội tình chua xót. Ta trút bỏ chiếc áo bụi bặm để trở về thuần khiết, giọt nước chảy trên hoa, lá mòn trên đá. Tình xa xôi tình ngỡ nhạt nhòa. 
            Đi hết cuộc hành trình người có đợi ta?